Trong tuần vừa qua là 2 câu chuyện về tôn giáo mà khiến tôi phải suy ngẫm.
Trước
hết, đó là câu chuyện về sự hi sinh, cống hiến cho Phật pháp của Đại lão Hòa
thượng Thích Phổ Tuệ. Tại ngôi chùa đã hơn trăm tuổi ở giữa vùng chiêm trũng
nông thôn Bắc bộ, được coi là tổ đình của Phật giáo Việt Nam, hơn nửa thế kỷ
qua, nơi không có hòm công đức, không có cúng sao, đốt vàng mã, Đại lão hòa
thượng Thích Phổ Tuệ cùng sư tăng làm ruộng, trồng rau, trồng cây ăn quả tại
vườn để tự nuôi sống mình và tu tập, hành đạo, không hề phiền lụy đến chúng
sinh. Ngài thường nói với các đệ tử: “Trong chùa không nên có tiền, tôi không ở
gần tiền được”.
Ông
sống, cống hiến cho Phật pháp, một đời chay tịnh, với tâm niệm "Sống được
bao nhiêu năm không phải là thước đo giá trị của đời người. Vấn đề là sống để
thực hiện sứ mệnh gì, mang lại lợi ích gì cho đời, cho đạo". Chẳng cần
phải sống trong những ngôi chùa xa hoa, dát vàng, phật tử xe hơi nườm nượp kẻ
đưa người đón, tung hô, nhưng ông vẫn nhận được sự kính trọng của chúng sinh,
của Phật tử. Đó mới thực sự là giá trị chân thiện mỹ mà không chỉ Phật tử mà ngay
cả các tăng ni, Đại đức của Phật giáo phải học tập.
Trái
ngược với câu chuyện hi sinh của Đại lão Hòa thượng Thích Phổ Tuệ, đó là những
gì đáng xấu hổ của Tịnh Thất Bồng Lai với một kẻ nhơ bẩn nhưng khoác áo thầy tu
Lê Tùng Vân. Sẽ thật khập khễnh đẽ so sánh giữa một Đại lão Hòa thượng và một
kẻ giả danh như Lê Tùng Vân. Nhưng có thể thấy, những kẻ như Lê Tùng Vân không
thiếu trong giới chức sắc tôn giáo hiện nay. Đam mê tửu sắc, ham mê vật chất,
thích thú với danh vọng…. đó như một Trư Bát Giới trong giới tu hành. Chúng cấu
kết với một đám truyền thông, tôn vinh nhau, sử dụng mạng xã hội để khuếch
trương thanh thế, mục đích duy nhất để đánh lừa người dân và từ đó, kiếm lời
bất chính từ những đồng tiền từ thiện của những mạnh thường quân, vốn bị che mắt
bởi những chiêu trò giả dối.
Đáng
tiếc, chúng ta đang mất dẫn những người tu hành thực sự như Đại lão Hòa thượng
Thích Phổ Tuệ. Thay vào đó, những kẻ như Lê Tùng Vân lại xuất hiện nhan nhản
khắp nơi, khiến cho người ta bị lừa bịp, u mê trong câu hỏi tưởng chừng như rất
đơn giản: Thế nào là Chân Thiện Mỹ.
Nên
nhớ, tôn giáo phải hướng người ta đến những điều tốt đẹp, chứ không phải điều
phù phiếm. Và đừng coi tôn giáo là một nghề kiếm tiền.
LDA
Đăng nhận xét