Có người lấy danh nghĩa tôn giáo để xuyên tạc, bôi nhọ chủ trương, chính sách của Đảng và pháp luật của Nhà nước, kích động, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc, không ngừng chống phá đất nước. Có linh mục chuyên chống phá Đảng, nhà nước và chế độ XHCN ở Việt Nam.
Nhưng
chính một số linh mục đó lại không hiểu hoặc cố tình không chịu hiểu: TÔN GIÁO
CÓ NHIỀU, nhưng TỔ QUỐC CHỈ CÓ MỘT. Tự do tín ngưỡng, tôn giáo nhưng phải trong
khuôn khổ pháp luật Việt Nam, không cá nhân nào được phép đứng trên pháp luật.
Vì, theo tín ngưỡng, tôn giáo là đức tin, còn công dân phải sống bằng vật chất
và tinh thần văn hóa của dân tộc, người công dân có quyền và nghĩa vụ đối với
đất nước - đó là ĐỜI.
Thiên
Chúa giáo chỉ du nhập vào nước ta bắt đầu từ năm 1533 đến 1614, chủ yếu là các
giáo sĩ dòng Phan-Xi-Cô thuộc Bồ Đào Nha và dòng Đa Minh thuộc Tây Ban Nha đi
theo thuyền buôn vào Việt Nam. Từ năm 1615 đến 1665 các giáo sĩ dòng tên thuộc
Bồ Đào Nha từ Ma Cao (Ma Cau, Trung Quốc) vào Việt Nam hoạt động ở Đàng Trong (nam
Sông Gianh) và Đàng Ngoài (bắc Sông Gianh). Nghĩa là Thiên Chúa giáo chỉ tồn
tại ở Việt Nam chưa đến 5 thế kỷ - 488 năm (1533 - 2021). Trong khi đó, lịch sử
dân tộc Việt Nam có lịch sử lập quốc là gần 5.000 năm (2879 TCN). Người dân
Việt Nam trước khi BẮT ĐẦU THEO TÔN GIÁO NÀO ĐÓ, thì người Việt Nam là con Lạc,
cháu Hồng và không theo tôn giáo nào. Rồi, người Việt Nam có đạo hay không có
đạo thì người Việt Nam có MỘT GỐC, có một nhà. Vậy, tại sao một số linh mục như
Đặng Hữu Nam, Nguyễn Ngọc Nam Phong, Nguyễn Duy Tân, Đinh Hữu Thoại... quyết
liệt chống phá lại nguồn gốc, gốc rễ đất nước mình. Họ chính là " mạ thủ
" !
Có
lẽ mọi người còn nhớ, ngôi chùa Lá Vàng/Quảng Trị Da Tô cướp đất đai đổi thành
nhà thờ La Vang. La Vang tên cổ của làng Cổ Vưu có từ thời Nhà Lê, đến đời vua
Gia Long đổi thành phường Lá Vàng từ năm 1307. Năm 1797 vua Cảnh Thịnh nhà Tây
Sơn có bắt được mật thư của Nguyễn Ánh gửi giám mục Labar Le te " xin giám
mục tổ chức một đạo quân nội ứng gồm Ki tô giáo tại chỗ tiếp trợ cho quân đội
Pháp chỉ huy đánh từ ngoài vào ". Vì thế, nhà Tây Sơn buộc phải triệt hạ
Da tô, nên ngày 17/8/1798 vua Cảnh Thịnh ra sắc dụ cấm đạo Da tô kế từ Phú Xuân
đến Bắc Hà. Vì đây là " tà đạo mê tín dối gạt dân chúng và làm đảo lộn
trật tự xã hội ". Ngôi chùa Thiên Mụ/Huế xây dựng năm 1601, cũng bị Da tô
đánh cướp 32 pho tượng vàng. Dẫn ra vài vụ việc như thế để thấy rằng, ở bất cứ
thời kỳ nào, thực dân, đế quốc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo và đức tin của
đồng bào trong sinh hoạt tôn giáo bằng việc thông qua linh mục cực đoan, phản
động để chống phá đất nước, phá hoại đời sống xã hội, cuộc sống bình yên của
người dân. Tôn giáo hướng con người đi đến cái thiện, xây dựng đạo đức từ bi hỷ
xả. Chứ không phải hướng con người vi phạm pháp luật, công kích, gây rối, bạo
loạn gây mất ổn định an ninh, trật tự xã hội. Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định “
Chúa Giêsu dạy : đạo đức là bác ái. Phật Thích Ca dạy : đạo đức là từ bi. Khổng
Tử dạy : đạo đức là nhân nghĩa “. Đồng bào tôn giáo từ xưa đến nay là một bộ
phận không thể tách rời trong cộng đồng dân tộc. Nhà nước có trách nhiệm quan
tâm, bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo. Đồng thời nhà nước tuyên truyền,
giáo dục nhân dân nhận thức về đường lối, chính sách tự do tín ngưỡng, tôn
giáo, vừa quan tâm tạo đoàn kết, môi trường thuận lợi cho đồng bào hoạt động,
phát triển bình đẳng trong khuôn khổ của pháp luật. Ngược lại, các hoạt động
tôn giáo phải được tăng cường quản lý chặt chẽ, thực hiện đúng pháp luật, không
để các thế lực thù địch, phản động, cơ hội lợi dụng tôn giáo để phá hoại sự
bình yên và đoàn kết trong cộng đồng.
Đồng
bào theo đạo Thiên Chúa giáo hãy nêu cao tinh thần yêu nước, lòng tự tôn, tự
hào dân tộc " sống phúc âm trong lòng dân tộc" động viên nhau, cùng
cố gắng phấn đấu xây dựng đất nước phát triển để mọi nhà, mọi người có cuộc
sống ngày càng ấm no, hạnh phúc./.
St
Đăng nhận xét