Việt Nam là quốc gia rất phong phú, đa dạng về mặt văn hóa tinh thần. Trong đó, có sự góp phần của văn hóa tín ngưỡng, tôn giáo. Tại Việt Nam, hiện nay có 16 tôn giáo với 43 tổ chức tôn giáo, khoảng 24,2 triệu tín đồ được Nhà nước cấp chứng nhận đăng ký hoạt động tôn giáo và công nhận tư cách pháp nhân. Về cơ bản, các tín đồ, chức sắc, chức việc tôn giáo đều thể hiện sự đồng hành cùng dân tộc, góp phần vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.



Tuy nhiên, do mặt trái của hội nhập quốc tế và âm mưu của các thế lực thù địch đã làm cho đời sống tôn giáo chịu tác động tiêu cực. Đặc biệt, sự xuất hiện những “hiện tượng tín ngưỡng tôn giáo lạ” như: Hội thánh Giê sùa, Tin lành Đề ga, Hội Thánh đức Chúa trời mẹ, tổ chức bất hợp pháp Dương Văn Mình, Thanh Hải vô thượng sư, tà đạo Hà Mòn, Bà cô Dợ, đạo bà Điền, Pháp lý vô vi khoa học huyền bí Phật pháp, Năng lượng gốc trống đồng Việt Nam... Hoạt động của các tà đạo này đã vi phạm pháp luật, gây chia rẽ đoàn kết dân tộc, làm lệch chuẩn văn hóa, đạo đức xã hội, làm xáo trộn đời sống tín ngưỡng, tôn giáo của một bộ phận Nhân dân, tiềm ẩn nguy cơ ảnh hưởng đến ANTT. Chính vì vậy, việc nhận diện, đấu tranh với các tà đạo đội lốt tôn giáo là vấn đề cấp bách đặt ra hiện nay.


Cùng với sự phát triển của khoa học công nghệ và sự phổ biến của các nền tảng truyền thông xã hội trên không gian mạng như các website, Facebook, Zalo, vlog, Twitter, YouTube... các “hiện tượng tín ngưỡng, tôn giáo lạ” có các hoạt động tuyên truyền, lôi kéo tín đồ thông qua các hoạt động: Đăng hình ảnh quảng cáo; livestream giảng dạy với triết lý tinh vi như mượn giáo lý của tôn giáo chính thống, các phương pháp rèn luyện thân thể, tâm trí được nhiều người biết đến; khuếch trương, lấy ví dụ về số lượng tín đồ, người tin theo… cùng với các thủ đoạn gây ảnh hưởng đến tư tưởng, tâm lý con người để “thao túng”, hướng lái người nghe tin theo. Qua đó, lợi dụng tín đồ phục vụ mục đích theo ý đồ của mình như: Tuyên truyền mê tín dị đoan để trục lợi; hoạt động chống Đảng và Nhà nước; vi phạm pháp luật; gây chia rẽ đoàn kết dân tộc; gây mất an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội…


Đây đều là những hoạt động trái pháp luật của Nhà nước Việt Nam, vi phạm khoản 3, Điều 5 Luật tín ngưỡng, tôn giáo; vi phạm Điều 14, Nghị định 38/2021/NĐ-CP ngày 29/3/2021 của Chính phủ quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực văn hóa và quảng cáo; vi phạm điểm a, b tại khoản 1, Điều 101, Nghị định 15/2020/NĐ-CP ngày 3/2/2020 của Chính phủ quy định về xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực bưu chính, viễn thông, tần số vô tuyến điện, công nghệ thông tin và giao dịch điện tử... Chính vì vậy, rất cần thiết phải nhận diện và cảnh giác với hoạt động lôi kéo của số “hiện tượng tín ngưỡng tôn giáo lạ” này trên không gian mạng.


Ngoài ra hiện nay, các thế lực thù địch, các đối tượng phản động lưu vong và các phần tử cơ hội chính trị trong nước vẫn đang âm mưu, điên cuồng chống phá Đảng, Nhà nước ta. Chúng thường sử dụng chiêu bài “đấu tranh cho tự do tôn giáo, dân chủ, nhân quyền”, lợi dụng những thiếu sót trong thực hiện chính sách kinh tế – xã hội, chính sách dân tộc, tôn giáo của Đảng, Nhà nước để chống chính quyền, chống chế độ xã hội chủ nghĩa. Có thể nhận thấy, âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch tập trung chủ yếu ở một số khía cạnh như sau:

Một là, chúng tăng cường hoạt động tôn giáo trái quy định pháp luật, chống đối lại các cơ quan chức năng; lôi kéo, kích động quần chúng nhân dân công khai chống đối chính quyền. Khi nhận thấy các cơ quan chức năng phát hiện xử lý thì chúng lại xuyên tạc, bịa đặt, vu cáo các cấp chính quyền phân biệt đối xử, đàn áp tôn giáo để kích động, lôi kéo các “tín đồ” đấu tranh với các cán bộ thực thi pháp luật. Không dừng lại ở đó, chúng còn sử dụng mạng Internet, các trang mạng xã hội để Live stream trực tiếp để phát tán các hình ảnh, hoạt động của cơ quan chức năng khi làm nhiệm vụ.

Hai là, chúng lợi dụng quan hệ tôn giáo để móc nối với các thế lực thù địch ở nước ngoài. Chúng cho rằng chính phủ Việt Nam đàn áp mọi tôn giáo, thường bắt giữ những người biểu tình ôn hòa đòi hỏi “tự do” tín ngưỡng và “tự do” thờ phụng, nhà nước còn cấm đoán một số tôn giáo, không cho phép hoạt động, sinh hoạt, tuyên truyền. Từ đó, chúng liên kết với các tổ chức thù địch nước ngoài, nhận được từ họ sự viện trợ về mặt kinh tế và hậu thuẫn tinh thần nhằm phục vụ ý đồ sử dụng tôn giáo hình thành lực lượng lật đổ thể chế chính trị ở Việt Nam.

Ba là, lợi dụng một số vùng đồng bào dân tộc thiểu số còn gặp nhiều khó khăn về kinh tế, văn hóa, xã hội, trình độ dân trí thấp, phong tục tập quán lạc hậu… thời gian qua các thế lực thù địch và bọn phản động lập ra nhiều tổ chức núp bóng dưới danh nghĩa tôn giáo để tập hợp, lôi kéo đồng bào dân tộc; để từ đó, dùng thần quyền, giáo lý chi phối họ tham gia các hoạt động chống Đảng, Nhà nước. Điển hình như việc tổ chức thành lập trái phép cái gọi là “nhà nước Đềga” tại Tây Nguyên năm 1999; việc kêu gọi các vùng đồng bào dân tộc Kkmer theo Phật giáo Nam tông, ly khai, thành lập “Chính phủ Khmer Krôm lưu vong” hoặc tại các vùng dân tộc thiểu số miền núi phía Bắc các đối tượng phản động, thù địch lợi dụng, phát triển cơ sở trong đạo Tin Lành để tập hợp lực lượng, ráo riết móc nối, lôi kéo số chức sắc, số cầm đầu điểm nhóm đạo Tin Lành tham gia thành lập “Nhà nước Mông” tự trị…

Bốn là, chúng lợi dụng những hạn chế, bất cập trong công tác quản lý, điều hành xã hội của chính quyền các cấp về vấn đề ô nhiễm môi trường, giải phóng mặt bằng, khiếu kiện, khiếu nại, tố cáo, quá trình thực thi công vụ của lực lượng chức năng, tham nhũng, lãng phí… để xuyên tạc, lôi kéo, kích động biểu tình; tạo ra sự “nhiễu loạn thông tin”, tâm lý nghi ngờ, bán tín, bán nghi, nhất là gây nên sự bất mãn trong quần chúng tín đồ và các tổ chức tôn giáo đối với Đảng, Nhà nước.

Năm là, chúng tăng cường các hoạt động phá hoại tư tưởng, tuyên truyền những luận điệu xuyên tạc, vô căn cứ nhằm kích động mâu thuẫn, chia rẽ nội bộ khối đại đoàn kết dân tộc, nhất là sự đối lập về hệ tư tưởng, giữa những người “vô thần” và những người “hữu thần”. Nó là đại diện cho thế giới quan của những người theo tôn giáo và thế giới quan của những người cộng sản; chúng xuyên tạc, vu cáo Đảng, Nhà nước ta đàn áp, tiêu diệt những người theo tôn giáo. Điều này, khiến cho một bộ phận quần chúng nhân dân thiếu hiểu biết lầm tưởng, nghe theo, từ đó tạo tâm lý chống đối chính quyền.


Cần khẳng định rằng, bản chất của tôn giáo chân chính là luôn hướng con người đến chân - thiện - mỹ, tức là đến những giá trị tốt đẹp nhất của con người. Đức Phật, Đức Giê-su hay Đức Chúa Trời... không bao giờ răn dạy các tín đồ của mình phải làm điều ác, trái với đạo đức, luân thường, đi ngược lại với các quy định của pháp luật. Các đức tin của các tôn giáo đều có chung khát vọng dẫn đường cho con người tu tập, thực hành giáo lý, xây dựng cuộc sống hạnh phúc, xã hội phồn vinh, hướng con người đến với sự tốt đẹp, sống đoàn kết, lương thiện và thương yêu nhau.


Thực hành tôn giáo đúng nghĩa luôn được xây dựng trên cơ sở thượng tôn pháp luật, tôn trọng, bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của người khác, của xã hội. Mỗi tín đồ tôn giáo cũng đồng thời là công dân Việt Nam, khi thực hiện quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo cần phải thực hiện nghĩa vụ công dân trên cơ sở pháp luật, không tôn giáo nào được phép đứng ngoài hoặc đứng trên lợi ích quốc gia, dân tộc. Pháp luật Việt Nam nghiêm cấm lợi dụng tôn giáo xâm phạm ANCT, TTATXH, vi phạm quyền và lợi ích hợp pháp của Nhà nước và công dân hay lợi dụng danh nghĩa tôn giáo để trục lợi phi pháp, trái thuần phong mỹ tục, trái đạo đức, trái giáo lý. Chắc chắn những kẻ lợi dụng tôn giáo để thực hiện hành vi phi tôn giáo, làm ô danh tôn giáo, gây chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc sẽ bị nghiêm trị theo pháp luật. Vì vậy, mỗi chức sắc, tín đồ và người dân hãy đề cao cảnh giác, kịp thời tố giác, ngăn chặn hành vi của các đối tượng lợi dụng tôn giáo để vi phạm pháp luật; đó cũng là phương cách để bảo vệ chính mình, bảo vệ xã hội và chính là bảo vệ các tôn giáo chân chính đang hoạt động bình thường trên đất nước.

Đăng nhận xét

 
Top