Ngay sau khi TAND cấp cao tại Hà Nội mở phiên tòa xét xử phúc thẩm 2 bị cáo Trịnh Bá Phương (sinh năm 1985) và Nguyễn Thị Tâm (sinh năm 1972), cùng trú tại phường Dương Nội, quận Hà Đông, thành phố Hà Nội về tội “Làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam”, các đối tượng tự xưng “nhà dân chủ”, các trang báo như BBC, RFA, VOA... đã đồng loạt lên tiếng “bẻ lái” vụ án, tìm cách tẩy trắng tội danh nhằm “kêu oan” cho các đối tượng.
Nội
dung các bài viết phản ánh về quá trình diễn ra phiên tòa xét xử phúc thẩm,
trong đó chủ yếu tập trung “ca ngợi” bị cáo Trịnh Bá Phương và Nguyễn Thị Tâm
với những lời lẽ thật mĩ miều. Bên cạnh đó, các “nhà dân chủ” giả hiệu ở trong
và ngoài nước cho đến các trang báo điện tử thiếu thiện chí với Việt Nam như
BBC, VOA, RFA... cũng “té nước theo mưa”, tạo nên làn sóng phản đối tẩy chay
phiên tòa, “tẩy trắng” tội danh cho các đối tượng.
Thực
tế quá trình đấu tranh, xử lý các đối tượng chống phá Đảng, Nhà nước, nhân dân,
hoạt động xâm phạm an ninh quốc gia cho thấy, không ít người đã lầm tưởng dẫn
tới sự tự tin thái quá khi được các tổ chức, cá nhân thù địch, chống phá Việt
Nam hậu thuẫn, chống lưng hoặc được các trang báo điện tử thiếu thiện chí ở
nước ngoài dùng làm trò tiêu khiển như những quân cờ.
Khi
được những tổ chức, cá nhân thù địch “hỏi quan điểm” dưới dạng trao đổi, phỏng
vấn, đánh giá về vấn đề tự do, dân chủ, nhân quyền, số “chân rết” này ảo tưởng
về sự bao bọc, đãi ngộ vật chất nên mặc nhiên trả lời theo chủ ý của kẻ xấu,
xuyên tạc tình hình thực tế mà không nghĩ đến hậu quả của sự xảo trá, bôi nhọ
do mình gây ra.
Đã
có nhiều “tấm gương mờ” vì ảo tưởng và động cơ tiêu cực mà tiếp tay cho kẻ xấu.
Việc xét xử được thông tin công khai, rộng rãi trên các phương tiện truyền
thông đại chúng nhằm nâng cao ý thức cảnh giác, sự răn đe, cảnh tỉnh cho những
người lầm đường lạc lối. Thế nhưng, bên cạnh những người đã kịp thức tỉnh “quay
đầu là bờ” thì vẫn còn có một số người vẫn ngoan cố, bảo thủ, không nhận ra lỗi
lầm của mình, bị những lợi ích vật chất làm lu mờ tâm trí, để các thế lực xấu
dần biến họ trở thành những “con rối” để sai khiến thực hiện các hành vi xâm
hại đến an ninh, trật tự. Trường hợp của bị cáo Trịnh Bá Phương là một ví dụ
điển hình cho điều này.
Khác
với Trịnh Bá Phương, tại phiên tòa, bị cáo Nguyễn Thị Tâm đã thành khẩn khai
báo, ăn năn hối cải. Bị cáo Tâm thừa nhận hành vi lợi dụng mạng xã hội
Facebook, thực hiện việc phát trực tiếp các video, đăng tải các bài viết, trạng
thái, chia sẻ trên tài khoản cá nhân các nội dung liên quan đến sự việc ở xã
Đồng Tâm. Từ đó, bị cáo Tâm mong muốn tòa phúc thẩm xem xét, giảm nhẹ. Cònbị
cáo Trịnh Bá Phương tiếp tục không thừa nhận hành vi phạm tội, không thành
khẩn, vẫn quanh co chối tội và có hành vi chống đối.
Đối
với trường hợp của Trịnh Bá Phương, việc bị cáo này không nhận tội cho thấy ý
thức chống đối đến cùng. Các thế lực xấu nhân cơ hội đó đã tìm cách tung hô, cổ
suý, coi bị cáo Phương như “người hùng”, ca ngợi “dũng cảm, bản lĩnh”. Qua
những gì đã thể hiện, bản thân Trịnh Bá Phương luôn ảo tưởng về con đường mà
mình đang theo đuổi nên từ trước đến nay, dù đã được các cơ quan chức năng
nhiều lần răn đe, giáo dục nhưng Phương không những không nhận thức được những
hành vi sai trái mình đã phạm phải mà ngược lại, thường tìm cách quanh co, chối
bỏ sự thật, cố tình thực hiện các hành vi chống đối manh động hơn.
Trong
phiên tòa phúc thẩm, dù những chứng cứ buộc tội quá rõ ràng nhưng bị cáo vẫn
bảo thủ, bao biện hành vi phạm tội của mình. Và một nguyên nhân khác dẫn tới
việc bị cáo ngoan cố chối tội chính là tâm lý ảo tưởng, luôn mong chờ về sự can
thiệp từ bên ngoài, cho rằng phủ nhận tội trạng sẽ được các tổ chức, cá nhân
bên ngoài can thiệp, từ đó chờ đợi ngày được “minh oan”, được trao thưởng kiểu
“giải nhân quyền”, tìm đường ra hải ngoại như các đối tượng Trần Thị Nga,
Nguyễn Văn Đài, Bạch Hồng Quyền, Tạ Phong Tần, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh...
Quốc
có quốc pháp, gia có gia quy, những ai cố tình lấy lợi ích cá nhân đặt trên lợi
ích của xã hội, bán rẻ lương tâm, làm tay sai, quân cờ cho các thế lực thù địch
để chống phá Đảng, Nhà nước thì tất yếu phải bị xử lý. Đây vừa là biện pháp
mang tính răn đe, vừa là biện pháp phòng ngừa chung. Do vậy, các cá nhân đã,
đang hoặc nuôi ý tưởng thực hiện hành vi phạm pháp, lợi dụng chiêu bài dân chủ,
nhân quyền để chống phá lợi ích của Đảng, Nhà nước và nhân dân thì hãy biết
dừng lại, biết “quay đầu là bờ” trước khi quá muộn./.
Đăng nhận xét