Ngày 17/02/2022, Tổ chức theo dõi nhân quyền (HRW – Human Rights Watch) đã công bố cái gọi là bản phúc trình với tiêu đề “Nhốt chúng tôi ở trong nhà: Hạn chế tự do đi lại của các nhà hoạt động nhân quyền ở Việt Nam”. Đây là luận điểm vô căn cứ, đổi trắng thay đen về tình hình tại Việt Nam.
Bản
phúc trình trên thực chất là tổng hợp các nội dung mà HRW xuyên tạc về tình
hình Việt Nam trong thời gian năm 2004 đến năm 2022. Trong đó, tập trung vào
việc vu cáo, xuyên tạc rằng Việt Nam đang hạn chế quyền tự do đi lại và các
quyền cơ bản khác của các “nhà hoạt động”, những người bất đồng chính kiến,
người “bảo vệ nhân quyền”.
Bản
phúc trình dài 66 trang, được công bố cùng với những phát biểu hồ đồ và áp đặt
của ông Phil Robertson, Phó giám đốc Ban Á châu của HRW: “Chính quyền Việt Nam
đàn áp một cách có hệ thống các quyền dân sự và chính trị, khiến các nhà hoạt
động và các nhà bất đồng chính kiến luôn phải đối mặt với rủi ro thường trực…
“Nhà cầm quyền áp dụng các chiến thuật lạm dụng nhân quyền như quản chế các nhà
hoạt động tại gia vô thời hạn, câu lưu khi họ rời khỏi nhà, và cấm xuất cảnh
trên cơ sở các lý do an ninh quốc gia ngụy tạo.”
Bản
phúc trình còn xuyên tạc trắng trợn: “Nhà cầm quyền đã áp dụng nhiều phương
pháp để kiềm tỏa người dân tại gia, như cử các nhân viên an ninh mặc thường
phục đóng chốt ngoài tư gia, khóa cửa ra vào của người bất đồng chính kiến bằng
khóa ổ, thậm chí đổ keo đa năng vào các ổ khóa, dựng rào chắn và các chướng
ngại vật, và huy động côn đồ địa phương đe dọa người dân.”
Để
chứng minh cho những luận điệu vớ vẩn, áp đặt trên, HRW nêu lại các sự kiện
quấy rối của các tay sai đắc lực trong quá trình chống phá đất nước ta như:
Phạm Chí Thành, Phạm Đoan Trang, Phạm Chí Dũng, Nguyễn Thúy Hạnh, Phạm Văn
Điệp, Nguyễn Tường Thụy.
Đây
là những đối tượng thường xuyên làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông
tin, tài liệu nhằm chống nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Các đối
tượng này đã bị bắt và đang phải ngồi tù vì nhiều tội danh liên quan đến việc
chống lại lợi ích dân tộc Việt Nam. HRW tuyên bố có hơn 170 nhà hoạt động,
blogger và nhà bất đồng chính kiến, cùng với người thân của họ được đưa vào bản
phúc trình.
Thực
tế, lâu nay, các thế lực thù địch “khoác áo” nhân quyền để chống phá đất nước
ta bằng nhiều hình thức khác nhau như: Kêu gọi trả tự do cho các “tù nhân lương
tâm”; phản đối việc bắt các tay sai mà chúng gọi là “nhà hoạt động”; phản đối,
kêu gọi tẩy chay các bản án xét xử các đối tượng mà chúng đã lôi kéo thành
công…
Các
hình thức chống phá này được “nhai đi nhai lại” với mưu đồ là nói mãi điều sai
sẽ thành điều đúng. Tuy nhiên, những năm gần đây, quần chúng nhân dân đã nâng
cao cảnh giác, không nghe theo các luận điệu tuyên truyền của các thế lực thù
địch. Bên cạnh đó, các tay sai phản động lần lượt bị cơ quan chức năng kiên
quyết đấu tranh, vô hiệu hóa nên các “chân rết” của chúng bị chặt đứt dần dần.
Vì
vậy, bản phúc trình nói trên thể hiện sự bế tắc của các thế lực thù địch khi mà
không còn nhiều người trong nước bị lôi kéo, mua chuộc. Cực chẳng đã, chúng
đành phải “chuyển hướng” xuyên tạc, bôi nhọ về quyền tự do đi lại của những kẻ
phản bội. Bản phúc trình cũng thể hiện một “hướng” chống phá mới của các thế
lực thù địch.
Đó
là, khi chưa có những “quân tốt thế mạng” (như Phạm Chí Thành, Phạm Đoan Trang,
Phạm Chí Dũng, Nguyễn Thúy Hạnh, Phạm Văn Điệp, Nguyễn Tường Thụy) thì triệt để
tìm những chuyện “bên lề” để hạ thấp hình ảnh Việt Nam.
Cách
thức này như một chiếc áo được chúng “khoác” lên các tổ chức nhân quyền mà HRW
là điển hình. Từ đó, chúng hướng các tổ chức nhân quyền khác làm theo và lập
nên cái gọi là “hồ sơ nhân về quyền thông thường” ở Việt Nam và nhiều nước
khác.
Công
bố cái gọi là bản phúc trình, HRW đã “lòi đuôi cáo” khi Phil Robertson nói:
“Các nhà tài trợ và đối tác thương mại của Việt Nam cần nhận thức được sự cản
trở đối với quyền tự do đi lại đang diễn ra hằng ngày và gây sức ép để chính
quyền Việt Nam chấm dứt cách hành xử gây tê liệt người dân như thế.”
Rõ
ràng, mục đích chính của chúng là làm méo mó hình ảnh của đất nước ta trên
trường quốc tế. Từ đó, kêu gọi các tổ chức, cá nhân, các đối tác thương mại tẩy
chay Việt Nam. Về lâu dài, sẽ ảnh hưởng đến quá trình phát triển kinh tế, xã
hội; từ đó, làm mất niềm tin của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước. Thực chất,
HRW không vì nhân quyền ở Việt Nam.
Tất
nhiên, với các tổ chức nhân quyền như HRW, ngoài việc tài trợ của các thế lực
thù địch thì việc tuyên bố các bản phúc trình như trên cũng không ngoài mục
đích kêu gọi tài trợ.
Vì
thế mà trên website của tổ chức này luôn hiện từ “donate now” (ủng hộ ngay bây
giờ); và, sau mỗi bài viết đều có một biểu mẫu kêu gọi: “Món quà được khấu trừ
thuế của bạn có thể giúp ngăn chặn vi phạm nhân quyền và cứu sống khắp nơi trên
thế giới. Ủng hộ ngay: 50$, 100$, 250$…”.
Và
tất nhiên, số tiền tài trợ, ủng hộ cho tổ chức này sẽ không được sử dụng để bảo
vệ nhân quyền mà chỉ nhằm chống phá những đất nước không cùng “phe” với chúng.
Tổ
chức theo dõi nhân quyền (HRW – Human Rights Watch) là một tổ chức phi chính
phủ thành lập năm 1978, có trụ sở tại thành phố New York, Hoa Kỳ cùng văn phòng
ở thủ đô và thành phố lớn nhiều nước như Hà Lan, Đức, Bỉ, Thụy Sĩ, Anh, Nga,
Pháp, Nhật, Canada… HRW dưới danh nghĩa “nhân quyền” để thành lập các tổ chức
hoạt động chống chủ nghĩa xã hội. Từ đó, tạo cớ để Mỹ, các nước phương Tây tăng
cường hoạt động tác động về tư tưởng, văn hóa, dân chủ, nhân quyền rồi tiến
hành xoá bỏ chế độ chủ nghĩa xã hội ở các nước Đông Âu, Liên Xô trước đây. HRW
bị nhiều quốc gia phản đối vì không bảo vệ quyền con người theo đúng nghĩa mà
ngược lại, thường tìm cách can thiệp vào việc xử lý của các cơ quan chức năng
một số nước. Đối với Việt Nam, HRW cổ súy, tán dương với những nhân vật hoạt
động chống đối Nhà nước, vi phạm pháp luật. Tổ chức này thường xuyên phác thảo
ra những bản báo cáo, phúc trình xuyên tạc tình hình nhân quyền và can thiệp
vào công việc nội bộ Việt Nam./.
Đăng nhận xét