Thời gian qua, trên nhiều diễn đàn, các thế lực thù địch luôn rêu rao, xuyên tạc rằng, hiện nay Việt Nam vẫn còn là một nước chậm phát triển và một trong những nguyên nhân là do “Đảng đã hết vai trò lịch sử, không còn đủ khả năng để lãnh đạo đất nước”. Ngoài ra, chúng còn vu cáo rằng Đảng Cộng sản Việt Nam tuy có đạt được một số kết quả trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc nhưng hiện đường lối lãnh đạo của Đảng đã không còn phù hợp, đường lối đổi mới của Việt Nam là “sự chắp vá kiểu đầu Ngô mình Sở” nên không thể có thành công được.
Ngoài
ra, có thế lực còn khoét sâu vào những hạn chế, khuyết điểm của Việt Nam trong
thời gian qua, nhất là tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối
sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên để công kích Đảng, từ đó đòi xóa bỏ điều
4 trong Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam về quyền lãnh đạo
trực tiếp, toàn diện của Đảng.
Đáng
chú ý là trong những dịp Đảng, Quốc hội, Chính phủ xin ý kiến rộng rãi các tầng
lớp nhân dân về dự thảo các văn kiện, nghị quyết, luật…, các hoạt động chống
phá lại càng quyết liệt và tinh vi hơn. Thông qua hình thức “thư ngỏ”, các thế
lực thù địch bao gồm các lực lượng phản động ở nước ngoài, các phần tử cơ hội
chính trị trong nước đã gửi “tâm thư” kêu gọi Đảng ta phải thay đổi để “cứu
vớt” đất nước. Thực chất của những luận điệu trên là nhằm xỏa bỏ chế độ một
đảng duy nhất lãnh đạo của Việt Nam với lý lẽ “từ bỏ độc quyền lãnh đạo là vấn
đề căn bản vì đó là then chốt của một chế độ dân chủ” và đòi “đa nguyên chính
trị”, “đa đảng đối lập”, đồng thời còn muốn Việt Nam phải từ bỏ con đường đi
lên chủ nghĩa xã hội... Đây là thủ đoạn chống phá rất nguy hiểm vì có liên quan
trực tiếp đến sự tồn vong của Đảng.
Sau
hơn 35 năm đổi mới, mặc dù còn nhiều khó khăn, thách thức nhưng Việt Nam đã đạt
được những thành tựu to lớn và có ý nghĩa lịch sử, chưa bao giờ vị thế và uy
tín quốc tế của nước ta ngày càng được củng cố và nâng cao. Đánh giá về những
thành tựu này, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã từng khẳng định: “việc thực hiện
đường lối đổi mới đã đem lại những chuyển biến rõ rệt, hết sức sâu sắc và tích
cực ở Việt Nam: kinh tế phát triển, lực lượng sản xuất được tăng cường; nghèo
đói giảm nhanh, liên tục; đời sống nhân dân được cải thiện, nhiều vấn đề xã hội
được giải quyết; chính trị, xã hội ổn định, quốc phòng, an ninh được bảo đảm;
đối ngoại và hội nhập quốc tế ngày càng được mở rộng; thế và lực của quốc gia
được tăng cường; niềm tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng được củng cố”. Những
thành tựu đó không phải tự nhiên mà có và cũng không phải dễ dàng có được mà nó
xuất phát năng lực lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam - một đảng duy nhất cầm
quyền và lãnh đạo cả dân tộc trong sự nghiệp xây dựng, bảo vệ Tổ quốc và phát
triển đất nước... Do đó, không thể xuyên tạc, phủ nhận những thành tựu to lớn,
có ý nghĩa lịch sử của Việt Nam qua hơn 35 đổi mới để cáo buộc rằng chế độ một
đảng duy nhất lãnh đạo đã khiến Việt Nam rơi vào tình trạng trì trệ, kém phát
triển. Vì thế, chúng ta cần nhận diện rõ bản chất sai trái của luận điệu này để
luôn tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng, luôn kiên định vào con đường mà Đảng
đã lựa chọn./.
Đăng nhận xét