Nhóm A gồm các bệnh truyền nhiễm đặc biệt
nguy hiểm có khả năng lây truyền rất nhanh, phát tán rộng và tỷ lệ tử vong cao
hoặc chưa rõ tác nhân gây bệnh.
Tại Điều 8 của Luật Phòng,
chống bệnh truyền nhiễm nghiêm cấm các hành vi:
1. Cố ý làm lây lan tác nhân gây bệnh truyền
nhiễm.
2. Người mắc bệnh truyền nhiễm, người bị nghi
ngờ mắc bệnh truyền nhiễm và người mang mầm bệnh truyền nhiễm làm các công việc
dễ lây truyền tác nhân gây bệnh truyền nhiễm theo quy định của pháp luật.
3. Che giấu, không khai
báo hoặc khai báo không kịp thời các trường hợp mắc bệnh truyền nhiễm theo quy
định của pháp luật.
4. Cố ý khai báo, thông tin sai sự thật về
bệnh truyền nhiễm.
5. Phân biệt đối xử và đưa hình ảnh, thông
tin tiêu cực về người mắc bệnh truyền nhiễm.
6. Không triển khai hoặc triển khai không kịp
thời các biện pháp phòng, chống bệnh truyền nhiễm theo quy định của Luật này.
7. Không chấp hành các biện pháp phòng, chống
bệnh truyền nhiễm theo yêu cầu của cơ quan, tổ chức có thẩm quyền.
Ngoài ra, ngày 30/3/2020, Hội đồng Thẩm phán
TAND Tối cao ban hành công văn số 45/TANDTC-PC về việc hướng dẫn áp dụng pháp
luật và xét xử tội phạm liên quan đến phòng, chống dịch bệnh Covid-19, góp phần
ngăn chặn sự gia tăng phức tạp của dịch bệnh.
Theo hướng dẫn này,
người được thông báo mắc bệnh; nghi ngờ mắc bệnh hoặc trở về từ vùng có
Covid-19 đã được thông báo cách ly nhưng trốn khỏi nơi cách ly; không tuân thủ
quy định cách ly; từ chối, trốn tránh cách ly hoặc không khai báo y tế, khai
báo gian dối làm lây bệnh cho người khác, sẽ bị xử lý về tội Làm lây lan dịch
bệnh truyền nhiễm cho người.
Người chưa bị xác định mắc Covid-19 nhưng
sống trong khu vực cách ly, khu phong tỏa nhưng thực hiện một trong các hành vi
trên mà gây thiệt hại từ 100 triệu đồng trở lên, sẽ bị xử lý về tội Vi phạm quy
định về an toàn ở nơi đông người.
Đăng nhận xét