Lâu nay, các đài BBC, RFA, RFI, VOA tiếng Việt và các tổ chức phi chính phủ như Phóng viên không biên giới - RSF, Tổ chức Theo dõi nhân quyền - HRW hoặc Tổ chức Ân xá quốc tế - AL…, đã và đang vào hùa với một số tổ chức, cá nhân phản động, cơ hội chính trị để tìm cách xuyên tạc, bịa đặt và vu khống về tình hình tự do báo chí tại Việt Nam. Trên trang facebook của Đài RFI và VOA ngày 3-5-2023 cho biết, RSF vừa công bố cái gọi là báo cáo về “Chỉ số tự do báo chí thế giới năm 2023”. Trong bảng xếp hạng này, RSF tự cho mình cái quyền đánh giá về tình hình hoạt động báo chí ở các quốc gia có chủ quyền. Cụ thể, RSF đã xếp 3 nước đứng cuối bảng đều ở châu Á, trong đó xếp Việt Nam ở hạng 178. Tuy nhiên, lập luận của RSF có sự đánh tráo khái niệm giữa tự do báo chí với báo chí tự do.
Đánh tráo bản chất
Mọi người đều hiểu tự
do là quyền cơ bản của con người, nhưng cùng với đó là nhận thức và phương thức
hành xử phù hợp với cộng đồng quốc tế, quốc gia, dân tộc, để tôn trọng quyền tự
do của người khác và tuân thủ pháp luật. Điều 29 trong Tuyên ngôn thế giới về
nhân quyền năm 1948 của Liên hợp quốc đã nêu rõ: “Mỗi người đều có nghĩa vụ đối
với cộng đồng, trong khi hưởng thụ các quyền về tự do cá nhân, phải chịu những
hạn chế do luật định nhằm mục đích duy nhất là bảo đảm việc thừa nhận và tôn
trọng đối với các quyền tự do của người khác và phù hợp với những đòi hỏi chính
đáng về đạo đức, trật tự công cộng và phúc lợi chung trong một xã hội”. Tuy lấy
Điều 19 của Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền làm cơ sở để hành động, nhưng từ khi
ra đời đến nay, RSF lại “hát theo người cho bánh mì” bằng những việc xuyên tạc,
nói xấu, bôi nhọ thực tế ở các quốc gia có chủ quyền nhưng không phải là đồng
minh của phương Tây.
Điều này vô cùng dễ
hiểu vì RSF sống được là hoàn toàn dựa vào nguồn hỗ trợ kinh phí của một số
chính giới phương Tây. Vì vậy, trong các bảng xếp hạng tự do báo chí hằng năm,
RSF thường tuân theo sự sắp đặt một cách có chủ ý từ các quốc gia tài trợ cho
tổ chức này tồn tại. Đây là nguyên nhân dẫn đến những thông tin được tổ chức
này sử dụng để đánh giá mức độ tự do báo chí của những quốc gia mà phương Tây
không có thiện chí đều thiếu khách quan, vì không có hoạt động khảo sát, kiểm
chứng thực chất…, mà đó là những đánh giá vô căn cứ hoặc được suy diễn, phóng
đại, chụp mũ. Cụ thể, đối với Việt Nam, RSF không sử dụng thông tin chính thống
từ chính phủ để đưa ra đánh giá mà dựa vào những thông tin do một số tổ chức
phản động, thù địch và cá nhân cơ hội chính trị, thậm chí là tội phạm cung cấp.
Do đó, mọi nhận định của RSF về tự do báo chí ở Việt Nam đều dựa vào những
thông tin xuyên tạc, bịa đặt.
Trước việc làm sai
trái của RSF, Việt Nam đã nhiều lần kịch liệt phản đối quan điểm cũng như cách
tiếp cận phi thực tế của tổ chức này về tự do báo chí ở Việt Nam. Tuy nhiên,
với bản chất của một con rối sống bằng nghề “cố đấm ăn xôi”, RSF đã xếp Việt
Nam trong nhóm các quốc gia đứng gần cuối “Bảng xếp hạng chỉ số tự do báo chí
thường niên” năm 2023. Sau khi thông tin vô căn cứ được RSF phát tán, thì ngay
lập tức các tổ chức “ăn theo nói leo” BBC, RFA, RFI, VOA tiếng Việt và một số
tổ chức, cá nhân phản động lao vào quy kết, vu khống rằng ở Việt Nam không có
tự do báo chí. Chưa hết, chúng còn bịa đặt, xuyên tạc rằng Đảng, Nhà nước Việt
Nam quản lý báo chí theo chế độ “đăng ký”, “bị kiểm duyệt”, “hà khắc”... Mục
đích của thủ đoạn này nhằm thực hiện âm mưu kích động các phần tử xấu đòi thay
đổi thể chế chính trị, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng, thay đổi chính sách
cho phép báo chí tư nhân hoạt động…
Sự thật về tự do báo
chí tại Việt Nam
Thực tế từ khi thành
lập nước đến nay, Việt Nam luôn là thành viên có trách nhiệm trong cộng đồng
quốc tế, luôn tuân thủ Tuyên ngôn quốc tế về nhân quyền: “Mọi người đều có
quyền tự do ngôn luận và biểu đạt; bao gồm tự do giữ ý kiến mà không bị can
thiệp, cũng như tự do tìm kiếm, thu nhận và truyền bá thông tin và tư tưởng
bằng bất cứ phương tiện truyền thông nào và không giới hạn về biên giới”. Bằng
chứng là trong Hiến pháp hiện hành có quy định rõ tại Điều 25: “Công dân có
quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội,
biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”. Và cụ thể hóa
quy định nêu trên của Hiến pháp, tại khoản 1 Điều 3 Luật Tiếp cận thông tin năm
2016 đã khẳng định: “Mọi công dân đều bình đẳng, không bị phân biệt đối xử
trong việc thực hiện quyền tiếp cận thông tin”. Bên cạnh đó, Luật Báo chí cũng
quy định rõ trách nhiệm của Nhà nước trong việc tạo điều kiện thuận lợi để công
dân thực hiện quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận trên báo chí.
Theo đó, báo chí ở Việt
Nam có chức năng là diễn đàn của nhân dân, là cầu nối giữa Đảng, Nhà nước với
nhân dân, để nhân dân trình bày những tâm tư, tình cảm, nguyện vọng của mình,
thông qua đó báo chí thực hiện chức năng phản biện xã hội, đề xuất những ý kiến
đối với Đảng, Nhà nước. Đồng thời, báo chí ở Việt Nam có nhiệm vụ định hướng dư
luận trong quá trình xây dựng đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách, pháp
luật của Nhà nước và có trách nhiệm góp phần thúc đẩy phát triển kinh tế, văn
hóa, xã hội, bảo đảm an ninh, quốc phòng, trật tự và an toàn xã hội. Chính
những quy định này đã thể hiện rõ về quyền con người, quyền công dân trên các
lĩnh vực đời sống xã hội, trong đó có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí luôn
được Nhà nước ta bảo đảm, phù hợp với thực tiễn phát triển đất nước và thông lệ
quốc tế. Như vậy, ở Việt Nam mọi công dân không chỉ có quyền tự do ngôn luận,
tự do báo chí mà còn có quyền tự do tiếp cận thông tin. Và chính điều này đã
khẳng định ở Việt Nam, quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí và tự do tiếp cận thông
tin là những quyền cơ bản của mọi công dân và được Nhà nước bảo hộ.
Chính vì thế, các cơ
quan báo chí và đội ngũ người làm báo ở Việt Nam liên tục tăng theo yêu cầu
phát triển của đất nước. Tính đến nay, cả nước có 127 cơ quan báo in, 670 cơ
quan tạp chí, 72 đài phát thanh - truyền hình, 77 kênh phát thanh cùng 194 kênh
truyền hình trong nước và 57 kênh truyền hình nước ngoài. Nhân sự hoạt động
trong lĩnh vực báo chí hiện có khoảng 41.000 người. Bên cạnh đó, hiện có gần 40
hãng truyền thông quốc tế có mặt tại Việt Nam, trong đó có nhiều hãng lớn như
CNN, Reuters, AP, AFP, Kyodo, Hãng thông tấn Asia (Hàn Quốc)... Và điều đáng
ghi nhận là các cơ quan truyền thông quốc tế như CNN, TV5, NHK, DW, Australia
Network, KBS, Bloomberg… đều đến được với công chúng Việt Nam dễ dàng, thuận
tiện mà không có bất kỳ rào cản công nghệ hay pháp lý nào. Các nhà báo quốc tế
được Việt Nam tạo điều kiện thuận lợi để tác nghiệp…
Chưa hết, Việt Nam
hiện là 1 trong 20 quốc gia có số người sử dụng internet cao nhất thế giới, với
72,1 triệu người, đạt 73,2% dân số. Thông qua các trang mạng xã hội Facebook,
YouTube, Lotus, Viber, Zalo, Twitter, Instagram..., người dân Việt Nam có thể
chia sẻ thông tin, hình ảnh, clip, bày tỏ quan điểm, ý kiến cá nhân của mình về
mọi vấn đề của đời sống xã hội. Như vậy, từ những cơ sở pháp lý đã phân tích và
thực tiễn đã khẳng định quyền tự do báo chí ở Việt Nam luôn được tôn trọng, bảo
đảm. Điều này đã minh chứng, bác bỏ những luận điệu xuyên tạc, sai trái của RSF
cũng như các thế lực thù địch về bảo đảm quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận ở
Việt Nam.
Đăng nhận xét