Ngày nay, cùng với sự phát triển nhanh chóng của khoa học - kỹ thuật, các ứng dụng khoa học - công nghệ liên tục được sử dụng vào thực tế, bạn chỉ cần ngồi một chỗ, sử dụng một loại phương tiện cố định, có thể khiến cho một số đông người hoặc đồng ý, hoặc phản ứng với ý tưởng của bạn, hoặc sẽ biến ý tưởng ấy trở thành hiện thực trong quãng thời gian chỉ tính bằng... giây. Và với cái hiệu ứng đám đông mỗi khi tham gia vào một sự kiện như thế, nếu không tỉnh táo phân tích kỹ bản chất vấn đề, sẽ cực kỳ có hại.
Hiệu
ứng đám đông có thể được hiểu là những suy nghĩ hoặc hành vi của con người
thường xuyên chịu ảnh hưởng của những người khác. Người ta thường chạy theo
những cái mà số đông cho là hay, đúng và sáng suốt, nhưng bản thân lại không
suy nghĩ về ý nghĩa của sự việc. Đây là trạng thái tâm lý khá phổ biến ở mọi
lứa tuổi trong xã hội. Như tất cả yếu tố khác thuộc về cuộc sống, xã hội, hiệu
ứng đám đông cũng ẩn chứa trong nó 2 khía cạnh: tích cực và tiêu cực. Hiệu ứng
đám đông có sức mạnh liên kết, thôi thúc, khích lệ con người cùng tạo ra những
hành vi dẫn đến một xã hội tốt đẹp hơn. Nhưng nếu rơi vào tiêu cực, hiệu ứng
đám đông có thể gây nên những hậu quả rất tai hại, thậm chí có thể giết chết
một con người theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen.
Nhìn
từ góc độ đánh giá con người, hiệu ứng đám đông có thể tạo ra tác dụng tích cực
như động viên, khích lệ con người vươn lên, đạt được những kết quả tốt đẹp hơn.
Khi sự ghi nhận, khi sự tin tưởng không chỉ đến từ một cá nhân mà từ cả tập
thể, nó sẽ có sức mạnh liên kết thực sự, thôi thúc con người, thậm chí tạo ra
áp lực buộc con người phải không ngừng nỗ lực để xứng đáng với sự đánh giá đó,
xứng đáng được là thành viên của tập thể đó.
Tuy
nhiên, mặt trái tiêu cực của hiệu ứng đám đông cũng không ít. Nhất là trong
thời đại internet phát triển, mạng xã hội lên ngôi như hiện nay. Bất kể sự việc
đã kiểm chứng hay chưa, nhiều người cứ phán xét như đúng rồi. Thế là hàng trăm,
hàng nghìn người like, bình luận, chia sẻ tạo nên hiệu ứng đám đông thật khủng
khiếp, gây nên nhiều phiền toái, oan ức. Hiệu ứng đám đông có thể tạo ra phản
ứng dây chuyền của những nội dung đánh giá phiến diện, thiếu khách quan đối với
mỗi người. Một khi bị chi phối bởi sự sai lệch, “số đông” không còn đứng về
phía lẽ phải, thì những nhận định, đánh giá của số đông về một cá nhân, hành
động sẽ gây nên những hậu quả lớn. Nó có thể “dập tắt” mọi niềm tin, sự say mê,
cố gắng, những mong muốn được cống hiến, đóng góp của con người; thậm chí
nghiêm trọng hơn là “giết chết” một con người.
Năm
1993, các báo và tạp chí khắp nơi trên thế giới đã đăng tải bức ảnh một em bé
đói khổ vùng Sudan đang gục ngã trên đường tới trạm cứu nạn, phía sau lưng là
con kền kền chờ đợi sẵn. Tác giả của bức ảnh này là Kevin Carter-phóng viên
chụp ảnh cho một tờ nhật báo ở Nam Phi - đã tự tử ngay sau đó khi liên tục bị
dư luận cáo buộc là kẻ độc ác, vô tâm đứng chụp hình mà không ra tay cứu giúp
đứa trẻ. Nhưng có ai biết được rằng, vào thời điểm ấy, những phóng viên tác
nghiệp tại Sudan đều được cảnh báo rằng không nên tiếp xúc với người dân nơi
đây để tránh lây lan dịch bệnh. Kevin Carter chỉ có thể làm được một việc là
đuổi con kền kền đi. Và những người đang hùa theo hiệu ứng đám đông để lên án
anh có biết rằng, chính nhờ bức ảnh của anh mà cả thế giới bàng hoàng nhận ra
một châu Phi đang đói khát và khổ cực đến thế nào để ra tay cứu giúp. Thế nên,
anh có thể đã không cứu được đứa bé ấy nhưng không thể phủ nhận rằng anh đã
gián tiếp cứu được nhiều mạng người.
Tại
Việt Nam, cùng với sự bùng nổ của mạng xã hội, những hiệu ứng đám đông đi ngược
lại các chuẩn mực, đạo lý cũng ngày càng trở nên nguy hại hơn, đáng báo động
hơn. Theo phát biểu của Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông tại kỳ họp thứ 4
Quốc hội khóa XIV, từ năm 2014 đến năm 2017, có ít nhất 5 - 6 người tự tử vì bị
bôi xấu, “ném đá” tập thể trên mạng xã hội. Chứng kiến thực trạng đó, chúng ta
có còn muốn tham gia vào một cuộc chỉ trích, phê phán người khác nếu biết được
rằng một lời nói nhỏ bé của mình có thể khiến họ phải tìm đến cái chết không?!
Gần
hơn, trở lại công tác đánh giá tại các cơ quan, đơn vị, khi một người bị chỉ
trích có chủ đích mà chưa có cơ hội chứng minh, giải thích cặn kẽ, liệu rằng có
ai trong tập thể dũng cảm thoát khỏi ảnh hưởng một chiều của đám đông để nói
lên sự thật và những đánh giá theo chính kiến của mình không? Câu hỏi còn bỏ
ngõ, bởi thực tế, có không ít người sống ngay thẳng, dám nghĩ, dám làm, đầy
nhiệt huyết cống hiến và sẵn sàng đem sức mình xây dựng xã hội, đã và đang rời
bỏ nhiều vị trí tại các cơ quan, đơn vị.
Mạng
xã hội và thực tế đời thường, được coi là mối liên hệ cực kỳ mật thiết. Máy
tính, không còn là những dãy số nhị phân lập trình như ngày xưa, mà nó là nơi
truyền bá một sự kiện, thể hiện một thái độ, mô tả một hành vi đang diễn ra và
có tác động trực tiếp tới con người. Mạng xã hội, nếu không có những hình ảnh
về các vụ việc bạo lực học đường xảy ra ở nhiều tỉnh, thành phố, có lẽ người ta
sẽ không tường tận về những nguy cơ mà chính con em họ có thể trực tiếp mắc
phải. Không có những hình ảnh được tung lên mạng, chính quyền Đà Nẵng, nơi được
gọi là “thành phố đáng sống” liệu có thể tin được rằng, công dân của họ vốn là
cô giáo mầm non lại có thể bạo hành với trẻ em đến thế.
Cũng
đã có không ít vụ việc đáng tiếc xảy ra, và đám đông hiếu kỳ, thiếu hiểu biết
lại chính là lực lượng tham gia thúc đẩy sự việc ấy thành ra khó kiểm soát, gây
ra những hậu quả đáng tiếc. Điển hình là vụ việc xảy ra tại Hải Dương cách đây
một thời gian. Khi giám đốc một công ty gỗ ở Thái Nguyên về thôn Đồng Hởi, xã
Hồng Lạc, huyện Thanh Hà, Hải Dương thì bị nghi ngờ là đối tượng thôi miên, bắt
cóc trẻ em. Vụ việc sẽ không có gì nghiêm trọng nếu người ta bình tĩnh, tìm
hiểu tận tường sự việc. Nhưng chỉ vì bị một số đối tượng kích động, người giám
đốc và lái xe của anh ta bị đám đông quá khích đánh thừa sống thiếu chết, còn
chiếc xe Fortuner bị đẩy xuống ruộng và đốt cháy. Vụ án đã được công an kết
luận, và đã có người vướng vòng lao lý.
Mấy
ngày qua, nhân sự việc quân nhân Trần Đức Đô đã có nhiều tổ chức, cá nhân, đám
dân chủ cuội lợi dụng để làm bàn đạp tấn công vào Quân đội nhân dân Việt Nam.
Họ kích động người thân của Trần Đức Đô với chiêu bài "đi tìm sự thật,
công lý cho Trần Đức Đô", "Đi bộ đội, bị đánh đến chết, vậy ai còn
dám đi", thủ đoạn cắt ghép clip hay dùng nguồn của Quân đội nước ngoài để
quy chụp, mặc định đó là Quân đội nhân dân Việt Nam... Từ đó chúng kêu gọi ướp
xác, không chôn cất...gây mất an ninh trật tự. Đánh vào điểm yếu là tính hiếu
kỳ và cảm tính của một số người. Từ đó, chúng đánh phá Quân đội nhân dân, hòng
hạ uy tín của Đảng, nhà nước và Quân đội. Có lẽ, để hỏi trong số đám đông kích
động ấy, rằng họ nổi giận vì cái gì, ít người trả lời được cụ thể. Chỉ biết
rằng, họ thấy những con người bên cạnh họ đang giận dữ kêu gào đòi xử lý.
Ai
cũng biết rằng, với một tập thể người có chung ý chí và mục đích, sẽ đem lại
sức mạnh mà không cá nhân nào cưỡng lại nổi. Có thể tin rằng, nếu các cá nhân
lồng ghép ý tưởng, lợi ích của họ để lợi dụng niềm tin của đám đông, thì chính
cá nhân ấy sẽ phải trả giá bởi những đám đông hỗn loạn. Cũng với sức mạnh ấy,
nếu cùng nhau xây dựng nên những tiêu chí tốt đẹp, cùng nhau thực hiện những
hành động có ích, có ý nghĩa thì xã hội sẽ bớt đi nhiều điều phiền toái, xấu
xa.
Có
thể khẳng định, đánh giá là khâu tiền đề quan trọng, quyết định công tác bố
trí, sử dụng nguồn nhân lực hiệu quả. Nếu để hiệu ứng đám đông và dư luận chi
phối, công tác đánh giá khó đạt được kết quả sát thực. Bên cạnh đó, mỗi cá nhân
cần phải đủ tỉnh táo, độc lập trong nhìn nhận, đánh giá và phải biết chịu trách
nhiệm về những quyết định, những việc làm của chính mình.
Hiệu
ứng đám đông là một hiệu ứng tâm lý mang tính dây chuyền, số lượng người tham
gia càng nhiều thì kết quả của hiệu ứng càng lớn. Nếu rơi vào tiêu cực, có thể
bị chi phối bởi sự sai lệch, gây nên những hậu quả lớn, thậm chí có thể giết
chết một con người theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen.
Đăng nhận xét