Trong
muôn vàn những điều tốt đẹp mà cuộc sống mang lại cho mỗi người thì có lẽ hòa
bình chính là món quà vô giá nhất, vì vậy hoà bình luôn là niềm khao khát cháy
bỏng của con người khắp nơi trên trái đất này, đặc biệt là dân tộc Việt Nam ta.
Trong
suốt chiều dài lịch sử hơn hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc,
ngày 30/4/1975 là một bước ngoặc vĩ đại, đã mở ra một kỷ nguyên mới cho đất
nước ta - Kỷ nguyên của độc lập, tự do, cả dân tộc cùng chung sức, đồng lòng
xây dựng và phát triển đất nước và chúng ta cần phải nhận thức rõ giá trị cuộc
sống từ những hy sinh vô giá của lớp lớp cha anh đi trước.
Trong
các cuộc trường chính của dân tộc lớp lớp thế hệ cha anh lên đường ra mặt trận
bỏ lại sau lưng mẹ già, em thơ, vợ trẻ, họ đã chiến đấu hy sinh vì Tổ quốc, độc
lập tự họ hôm nay được viết lên từ máu xương của bao lớp người đã ngã xuống.
Không thể kể hết những mất mát hy sinh mà cuộc chiến tranh để lại nên chúng ta
không được phép lãng quên. Chỉ có những ai đã từng trải qua chiến tranh, chịu
đựng những mất mát đau thương do chiến tranh gây ra mới có thể cảm nhận giá trị
vĩnh viễn và to lớn của cuộc sống hoà bình.
Chiến
tranh đã đi vào quá khứ mất mát đau thương đã nhường chỗ cho một Việt Nam hoà
bình và phát triển, nhưng mỗi câu chuyện được kể lại khiến cho chúng ta hình
dung được những tháng năm bị hùng của dân tộc, nhắc về quá khứ không phải là
gây thù chuốc oán, mà để chúng ta biết gìn giữ cuộc sống bình yên mà chúng ta
đang được thừa hưởng, cái giá của hoà bình là không hề nhỏ không một thế lực
nào có thể phủ nhận được điều đó và không ai được phép lãng quên đi lịch sử của
dân tộc.
Giờ
đây dân tộc ta vừa xây dựng đất nước vừa phải hàn gắn vết thương chiến tranh,
các thế lực thù địch vẫn luôn hậm hực tìm mọi cách chống phá Đảng, Nhà nước ta.
Dư âm của cuộc chiến tranh khốc liệt vẫn còn đó, nỗi đau nhức nhối của các anh
thương bệnh binh, bao em bé nhiễm chất độc màu da cam có lớn mà không có khôn,
bao cảnh vợ mất chồng, mẹ mất con, nước mắt mẹ cạn khô vì những người con ra đi
mãi mãi không trở về ...
Tháng
7 về mỗi người dân Việt Nam lại rưng rưng xúc động và tự hào về một thế hệ
không biết cúi đầu. Một thế hệ mà chúng ta phải kính cẩn nghiêng mình ngưỡng mộ
và biết ơn. Học lịch sử để nhớ về nguồn cội, để hiểu rằng cái giá của hòa bình
là không hề nhỏ. Không ngủ quên trong chiến thắng, nhưng nhìn về quá khứ để mỗi
người chúng ta luôn hiểu rằng, mỗi tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc là phần máu
thịt của cha ông đã đánh đổi mới có được./.
Đăng nhận xét